Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

ĐỢI
Mắt mù hát xẩm đợi người thương
Anh lại theo ai ngàn dặm trường
Năm đợi thân này nay hóa đá
Tháng chờ tình ấy đã phai hương
Hà giang núi đá vây khắp hướng
Quyết chí theo trai đủ mười phương
Từ thiện trong lòng như có lửa
Trăm ngàn cực khổ lắm tai  ương
Thơ :   Dương Văn Cường
Uông bí:29/12/2015

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Người nghèo cũng đi làm từ thiện,một đức tính tốt của dân tộc việt nam lá rách ít đùm lá rách nhiều







RÉT HÀ GIANG
Giữa bao buổi lạnh miền biên giới
Em gửi về anh  buổi lạnh nào
Em ơi cái lạnh miền biên giới
Với lạnh nơi này có giống nhau.

Cái lạnh đầu xuân lạnh ước ao
Anh chờ lâu lắm cuối đông nào
Giữa bao tháng nắng, bao ngày nắng.
Lạnh có khi về trong chiêm bao.
Se se chút lạnh vờn quanh bước
Đủ để vu vơ suốt dọc đường
Chao ôi nếu lạnh không về được.
Chắc đá Hà giang rất dễ thương...
Hắt hiu lòng nhau những dặm đường
Tại sao nỗi nhớ  cứ   vấn vương
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí 28/12/2015

ĐƯỜNG XƯA

Đường xưa in dấu cỏ may
Một thời xa vắng nơi này dấu yêu
Thanh thanh từa tưạ dáng kiều
Nồng nàn hơi thở liêu xiêu hồn người
Anh nhớ mãi cái miệng cười
Miệng xinh trắng bóng trăng rơi mắt nàng
Thời gian thấm thoắt xuân  sang
Giật mình bóng chiếc lá vàng vèo qua
Đường xưa tà áo thướt tha
Xanh non bình lục tím hoa xuôi dòng
Dù xa nhưng chớ cách lòng
Kiếp này không trọn tình nồng kiếp sau.

Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí: 27/12/2015
CẶP MẮT
Bố mẹ cho em cặp mắt huyền
Cái nhìn lúng liếng đến là duyên
Ném sang bên ấy trời nghiêng ngả
Liếc lại bên này đất đảo điên
Quân tử lắm phen tim choáng váng
Giai nhân nhiều lúc dạ than phiền
Mới hay mãnh liệt siêu nhân ấy
Cặp mắt của em cặp mắt huyền
Thơ:  Dương văn Cường
Uông bí:25/12/2015

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

BẾN QUÊ

BẾN QUÊ
Nắng vàng trải dọc bến sông
Con đò gác mái thả dòng phiêu diêu
Căn lều xưa đã liêu xiêu
Bờ tre buông tóc tiếng chiều buồn tênh
Gío xô sóng lượn bồng bềnh
Triền ngô biêng biếc chông chênh nhớ làng
Nghiêng chiều cánh sáo lượn sang
Một vùng nắng lợp hoa vàng bến quê
Chạnh lòng du khách xa về
Bến quê vẫn vẹn lời thề năm xưa
Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí :20/5/2015

LẼ NÀO

LẼ NÀO
Lẽ nào trời đất đổi thay
Đầy vơi số phận đắng cay tháng ngày
Lẽ nào ớt đắng gừng cay
Lở bồi sông vẫn chở đầy phù sa
Lẽ nào biển chẳng của ta
Chiều nghiêng vạt nắng xót sa cánh buồm
Lẽ nào nắng xói mưa tuôn
Dân mình cực khổ nỗi buồn chia ai
Lẽ nào đường cứ mãi dài
Câu thơ rụng xuống chia hai bóng mình
Lẽ nào em cứ biện minh
Để anh chết khát với tình giữa sông
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:21/12/2015










Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

ĐUA ĐÒI

ĐUA ĐÒI

Em thấy người say em cũng say
Nhà nghèo em cứ tính loay hoay
Ti vi,tủ lạnh, đồ tây,nhật
Cán cuốc hỏng rồi em chẳng thay

Em thấy người sang em cũng sang
 Xe xanh,xe đỏ cũng huênh hoang
Bán vàng cha mẹ, rồi vay mượn
 Nhà cũng bán xong,em bỏ làng

Em thấy người phô em cũng phô
Tay không bắt giặc dựng cơ đồ
Quần là áo lượt em đi mượn
 Gạo thiếu vét hòm em chẳng lo

Em thấy người chơi em cũng chơi
 Mô đen sành điệu nhất trên đời
 Khen chê bình phẩm nghe cũng trội
Chẳng nghĩ thân em sắp hỏng rồi

 Quét dọn đi em sạch cửa nhà
Dọn luôn ảo tưởng thói xa hoa
Ta nắm tay nhau về hiện thực
 Hạnh phúc mồ hôi sẽ nở hoa

Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:24/11/2015
Ảnh intenet.

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

ĐIỆN MÀ EM

Bài gửi tập san hoa điện quí 4 /2015

ĐIỆN MÀ EM

Xưa không điện,đèn dầu leo lét cháy
Phành phạch quạt mo kẽo kẹt giường tre
Ngổn ngang người trần trụi giữa đêm hè
Mái thấp lè tè tiếng oe oe con trẻ

 Một thị xã những thợ thuyền  lủi thủi
Sớm tối đi về cặm cụi cầm hơi
 Vợ thương chồng roi vọt một đời
 Chồng thương vợ một kiếp người lưu lạc

Nay có điện thành phố bừng tiếng nhạc
Nam khê ,trưng vương,quang trung hóa rồng bay
Tiếng nhạc tiếng cười quyện cùng tiếng máy
 Nhà cao tầng điện sáng đủ màu say

Em diện thế tấm áo dài thắt đáy
Đi bên chồng vẫn nhớ thuở lắt lay
Ôi hạnh phúc chớ quên ngày máu chảy
 Những tủi hờn chắp cánh điện ta bay.

Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí :23/11/2015

Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

Cảm ơn em ở phương xa
Trời se se lạnh gửi quà tặng anh
Chữ em viết đẹp như tranh
Gặp miền sông lặng chắc anh ấm lòng
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:11h47 ngày 14/11/2015

VÀNG DANH

VÀNG DANH

Một vùng đất một vùng than
Vượt qua mưa nắng gian nan một vùng
Mùa hè nắng đỏ bụi tung
Mùa mưa xối xả ngập khung chân trời
 Một vùng núi một vùng đồi
Một vùng gắn bó một đời yêu thương
 Mối tình nặng những vấn vương
 Quê em như thể quê hương chính mình
 Vàng Danh ơi nặng nghĩa tình
 Xôn xao phố mỏ lung linh than vàng
Con đường thợ mỏ xốn xang
 Tiếng còi cập bến âm vang núi đồi
Than đen vẫn ánh tinh khôi
 Mùa than vẫn nở trên môi nụ cười
 Một vùng đất nặng tình người
 Tươi xanh câu hát xanh tươi rừng trồng
Tình yêu đằm thắm mênh mông
 Quê em mảnh đất rực hồng bình minh

 Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:12/11/2015



Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

CHỚM ĐÔNG

CHỚM ĐÔNG
Hôm nay trở gió sang đông
 Có người bạn gái không chồng buồn thay
Ước gì như đám cỏ may
Bay theo ngọn gió bám đầy áo em

Thơ:Dương Văn Cường
Ân thi:1/11/2015

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

DẶN CON

DẶN  CON

Nuôi con từ thuở bào thai
Chào đời con khóc mẹ cười hân hoan
 Chuyến đò vượt cạn gian nan
Hiểm nguy mẹ nhận an toàn phần con
Tình cha trụ cột lo tròn
Thân gầy gánh cả nước non cuộc đời
 Áo rách  cha vá mây trời
Dành con áo mới đẹp  tươi má hồng
Nghĩa mẹ như biển mênh mông
 Công cha đỉnh thái sáng trong bầu trời
 Mẹ cha thương lắm con ơi
 Chăm lo con khỏe nên người lớn khôn
 Cha cho sự nghiệp tâm hồn
 Mẹ dành tình nghĩa sắt son ngọt bùi
 Trí bền dựng nghiệp cha vui
Công thành danh toại mẹ cười mừng con
Việt Nam đất nước vàng son
Núi ,sông, trời, biển giữ tròn nghe con

Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí 28/10/2015v

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

VÁC GẠCH

VÁC GẠCH

Đời em vất vả long đong
Áo hoa bước xuống thuyền lòng không vui
Mưa giông bão táp ngậm ngùi
Đất hồng tươi đẹp dập vùi thân em

Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí: 20/10/2015

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

CHIA LY

CHIA LY

Nỗi buồn em khóc ai thương
 Hàng cây lặng gió con đường chia hai
 Trào dâng ngấn lệ tuôn dài
Dòng đời mấy chốc tàn phai hỡi người
 Nhủ lòng hỏi cả  biển khơi
Sóng xô bờ cát buồn vui không nào
Men say cõi dạ cồn cào
Mặn mòi mấy giọt trôi vào tim ta
Trời cao đất rộng tình ta
Gian nan cất bước vượt qua bụi trần
 Tình duyên vay trả nợ nần
Chồng em sa ngã bao lần người ơi
 Hôm nay em quyết định rồi
 Em đem hạnh phúc nhuộm trời chia ly

Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí: 11/10/2015

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

ĐƯỜNG DÂY

Nghỉ ngơi ở nhà ngắm đời qua mạng

         **********
ĐƯỜNG DÂY
Chỉ có một cái dây con
Bao nhiêu sướng khổ nén dồn trong tay
Ngẫm trong trời Việt Nam này
Có đường dây đẹp đổi thay khó gì
 Thơ:Dương  văn  Cường
 Uông bí:3/10/2015