DUYÊN TÌNH
Ngày xưa dì bảo với nàng:
“ Sau này phải lấy một chàng đại gia.
Tuy rằng mặt mũi có già
Nhưng nó đầy đủ: Tiền, nhà, xe hơi.
Mấy tay bộ đội đừng chơi,
Không thì khổ cả một đời gái xinh.
Biết là bộ đội chung tình,
Nhưng lương ba cọc vợ mình nuôi sao”?
..
Chữ duyên ai tính được nào
Cho dù nàng đẹp khát khao nhiều chàng.
Cây Si trước ngõ cả hàng
Hoa tươi, quà cáp tặng nàng làm thân.
Thế mà con tạo xoay vần,
Con tim nàng lại bần thần nhớ thương:
Một chàng lính rất bình thường,
Da đen xạm nắng, gió sương mái đầu.
Hành quân luồn lách rừng sâu
Ba lô con cóc chứ giàu sang chi.
…
Hỏi nàng: Hắn có cái gì
Để thời con gái xuân thì trôi qua.
Nàng cười:” Duyên phận ấy mà
Yêu chàng ngay thẳng, thật thà, hiếu trung.
Gái thuyền quyên gặp anh hùng
Khó khăn khắc phục ngại ngùng gì đâu”.
…
Áo dài nàng bước qua cầu
Vượt qua chê trách làm dâu nhà chàng.
Đã hai mươi chín thu sang
Tình duyên nồng thắm chàng, nàng sánh đôi.
Kinh tế giờ cũng vững rồi
Giờ ôn kỷ niệm bồi hồi con tim.
Hạnh phúc thì phải kiếm tìm,
Chứ đời chẳng giống như phim đâu mà.
Dương văn Cường