ĐIỆN RA ĐẢO
Đường dây ra đảo thoả ứơc mong
Cô tô trời đất miền sương đọng
Núi biếc dập dờn như cõi mộng
sông mây lớp lớp cuộn non bồng
Dây reo khúc nhạc đảo không vắng
Cột hát lời ru rẻ rẻ không
Nghe tiếng điện về lòng vui sướng
Lòng trần đã thoả nỗi chờ mong
Thơ : Dương Văn Cường
Uông bí:12/5/2015
Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015
THĂM MẸ
Con về thăm mẹ mẹ ơi
Nấm mồ xanh dứơi chân trơì mờ xa
Giữa đồng lúa rộng bao la
Sớm sương gío lạnh chiều tà mây bay
Mẹ nằm yên nghỉ nơi đây
Nhớ thương con đã chất đầy tháng năm
Về bên nấm mộ mẹ nằm
Nghẹn ngào con khẽ gọi thầm mẹ ơi
Gío đưa hương khói về trời
Khói hương ngào ngạt nhớ người đi xa
Nghìn thu dứơi ánh trăng tà
Hòa vào trời đất cỏ hoa lòng người
Con đi cuối đất cùng trời
Cứ xao xuyến mãi những lời mẹ ru
Thơ:Dương văn Cường
uông bí:11/5/2015
Con về thăm mẹ mẹ ơi
Nấm mồ xanh dứơi chân trơì mờ xa
Giữa đồng lúa rộng bao la
Sớm sương gío lạnh chiều tà mây bay
Mẹ nằm yên nghỉ nơi đây
Nhớ thương con đã chất đầy tháng năm
Về bên nấm mộ mẹ nằm
Nghẹn ngào con khẽ gọi thầm mẹ ơi
Gío đưa hương khói về trời
Khói hương ngào ngạt nhớ người đi xa
Nghìn thu dứơi ánh trăng tà
Hòa vào trời đất cỏ hoa lòng người
Con đi cuối đất cùng trời
Cứ xao xuyến mãi những lời mẹ ru
Thơ:Dương văn Cường
uông bí:11/5/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)