Thứ Hai, 8 tháng 6, 2015

VỊNH ĐÔI ĐŨA
Tên em là đũa có đôi
Trời sinh ra để hai người bên nhau
Đứng nằm cùng thế khác đâu
Làm chung chồng vợ vui sầu sẻ vơi
Việc xong tắm sạch nghỉ ngơi
Khi cần chủ lại gọi đôi em chàng
Làm thuê nhưng được ăn sang
Chủ mời ăn trước đàng hoàng hơn ai
Nhắn về dòng tộc tre mai
Đến đây ăn cỗ ngày dài với con
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:7/6/2015
MẸ LIỆT SỸ
Lửa chiến tranh đã tắt rồi
Tôi về thăm mẹ lòng tôi bồi hồi
Bạc phơ mái tóc mẹ ngồi
Mẹ ốm mẹ khóc lòng rơi nghẹn ngào
Rưng rưng mẹ kể ưá trào
Trái tim đau khổ đã bao năm rồi
Đơn côi lầm lũi một đời
Cạn dòng nứơc mắt hết vơi lại đầy
Năm con đi chẳng về đây
Thương yêu lòng mẹ đến ngày mồ xanh
Bão giông qua hết chiến tranh
Mẹ sao vẫn khổ vẫn thành cô đơn
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:3/6/2015