TUỔI THƠ
Soi vào mặt nước ao xưa
Khung trời xanh thẳm nắng trưa nhạt nhòa
Dường như bưởi đã ra hoa
Ngày xưa có bóng mẹ ra sân vườn
Bạn trèo hái quả cành vươn
Hồn tôi về lại góc vườn nhỏ xinh
Hoa cải sao cứ vô tình
Để cho tôi đứng một mình ngẩn ngơ
Chiều quê sắc tím xa mờ
Lời thề xưa hoá câu thơ nửa chừng
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí 8/4/2015
Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015
NHỚ XƯA
NHỚ XƯA
Giá như đừng có ngày xưa
Để tôi khỏi nhớ những trưa nắng hè
Lá sen làm tán lọng che
Nồm nam đón gío bờ tre cuối làng
Bạn bè chẳng kể giàu sang
Buồn chung,vui góp chưa màng lợi danh
Nhiều khi chỉ mấy quả xanh
Cũng rôm rả cũng ngon lành cả trưa
Ngày xưa đâu? những ngày xưa
Tôi đi tìm khắp mà chưa thấy nào
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:10/4/2015
Giá như đừng có ngày xưa
Để tôi khỏi nhớ những trưa nắng hè
Lá sen làm tán lọng che
Nồm nam đón gío bờ tre cuối làng
Bạn bè chẳng kể giàu sang
Buồn chung,vui góp chưa màng lợi danh
Nhiều khi chỉ mấy quả xanh
Cũng rôm rả cũng ngon lành cả trưa
Ngày xưa đâu? những ngày xưa
Tôi đi tìm khắp mà chưa thấy nào
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:10/4/2015
TÊN EM
TÊN EM
NGÂN HẢI tên em chữ rõ là
Biển tiền xanh đỏ đẹp như hoa
Giao lưu đây đó ưa thơ phú
Hội ngộ gần xa thích hát ca
Hiền dịu múa hay khuôn mẫu mẹ
Ngay thẳng đàng hoàng tính tình cha
Cao xanh em ở ven thành phố
Nghĩa bạn tình thơ đến chật nhà
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí: 11/4/2015
NGÂN HẢI tên em chữ rõ là
Biển tiền xanh đỏ đẹp như hoa
Giao lưu đây đó ưa thơ phú
Hội ngộ gần xa thích hát ca
Hiền dịu múa hay khuôn mẫu mẹ
Ngay thẳng đàng hoàng tính tình cha
Cao xanh em ở ven thành phố
Nghĩa bạn tình thơ đến chật nhà
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí: 11/4/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)