Bài gửi tập san hoa điện quí 4 /2015
ĐIỆN MÀ EM
Xưa không điện,đèn dầu leo lét cháy
Phành phạch quạt mo kẽo kẹt giường tre
Ngổn ngang người trần trụi giữa đêm hè
Mái thấp lè tè tiếng oe oe con trẻ
Một thị xã những thợ thuyền lủi thủi
Sớm tối đi về cặm cụi cầm hơi
Vợ thương chồng roi vọt một đời
Chồng thương vợ một kiếp người lưu lạc
Nay có điện thành phố bừng tiếng nhạc
Nam khê ,trưng vương,quang trung hóa rồng bay
Tiếng nhạc tiếng cười quyện cùng tiếng máy
Nhà cao tầng điện sáng đủ màu say
Em diện thế tấm áo dài thắt đáy
Đi bên chồng vẫn nhớ thuở lắt lay
Ôi hạnh phúc chớ quên ngày máu chảy
Những tủi hờn chắp cánh điện ta bay.
Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí :23/11/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét