Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

NHỚ
Buồn vui lẫn lộn tràn về
Mình đi ta nhớ làng quê gọi mình
Mình đi ta gửi theo tình
Đựng trong chiếc áo xinh xinh một màu
Mình đi ta nhớ theo tàu
Nhớ gương mặt sáng như màu nắng mai
Mình về trên ấy nhớ ai
Đố mình có biết nhớ dài đến đâu
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí :17/7/2015
ÁO LÍNH
Tôi yêu áo lính màu xanh
Đã qua gian khổ chiến tranh dãi dầu
Tóc xanh tiếp tóc bạc đầu
Bốn muà cùng khoác một màu quân trang
Sắc màu áo lính tôi mang
Là xanh biển cả là vàng non cao
Là màu của những ước ao
Là màu chiến thắng cờ sao huy hòang.
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:20/7/2015


THƯƠNG BINH LIỆT SĨ
Thương binh ơi!
Liệt sĩ ơi!
Lòng tôi xin gửi muôn lời yêu thương
Nhỏ nhoi còn lại nắm xương
Nấm mồ soi tỏ bốn phương sóng cồn
Thương binh chân bước dập dồn
Anh là hành khúc chân tròn hôm nao
Mưa bom lửa đạn thét gào
Thân anh che chở biết bao nhiêu đời
Việt nam đất nước con người
Quê hương nên nhớ một lời tri ân.
Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí 26/7/2015
ĐỢI BẠN
Ngồi đợi bạn thơ mỏi mắt rồi
Chén trà lạnh ngắt mưa vẫn rơi
Một mình ngồi uống vô duyên qúa
Thấy cả quán hàng cũng lẻ loi
Thoảng nghe điện thoại tin nhắn gắt
Bìa rừng phía ấy nước cuốn trôi
Khấp khởi nhủ lòng mong bạn đến
Thấp thoáng trông ra gío mưa trời.
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:1/8/2015
NHÂN DÂN
Bao cảnh lầm than cứ nén dồn
Hai vai gánh vác cả giang sơn
Xây nền hạnh phúc trong giông tố
Định hướng tương lai vượt sóng cồn
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí :2/8/2015
CÔ MUA ĐỒNG NÁT
Nhà quê em đói ra đây
Chân nâng chưa biết rủi may thế nào
Dạt vào quán trọ thuê bao
Toàn dân đồng nát bán giao như mình
Chim chưa thức gọi bình minh
Lầu cao mờ ảo đèn xanh gối hồng
Mình em xéo nát đêm đông
Bới trong đống rác kiếm đồng sinh nhai
Ước đời hết khổ tương lai
Bàn chân hết lấm tay chai hết dầy
Đồng tiền nhà khó cực thay
lách nghiêng qua vỉa bàn tay vào nhà
Miếng cơm manh áo đồng qùa
Vỏ chai,túi nhưạ nhạt nhoà em tôi
Đồng tiền, đồng nát khóc cười
Nhà quê con dại mẹ vời mắt trông
Thương em dãi nhạt má hồng
Để cây luá đứng giữa đồng héo hon
Thơ:Dương Văn Cường
CHỊ TÔI MÙA LŨ
Mưa về lũ cuốn nhà hoang
Xót xa thắp lại nén nhang thờ chồng
Vẳng trong thăm thẳm hư không
Hồn ai chết đắng đang mong dãi bày
Chị về nuôi lấy mẹ thầy
Đời mơ hay tỉnh phút giây lòng thành
Bàng hoàng níu ngọn khói xanh
Cắn môi cam phận hoa cành người ta
Cầm lên sợi nắng chiều tà
Chị về vỡ đất vườn nhà ươm cây
Hàng rào tre hóa vẫy tay
Nao nao thương chị những ngày lũ qua
Thoắt thời cây cải ra hoa
Bát canh nuôi mẹ thơm qua của phòng
Chị về làm bến bên sông
Cầm sào gặn đục khơi trong lòng người
Thơ:Dương văn Cường
Uông bí:9/8/2015

XÀ SỨ ĐIỆN

XÀ SỨ ĐIỆN
Hoa sứ trắng tinh chẳng thấy tàn
Đỡ dòng điện sáng gío mơn man
Tay xà tạo dáng duyên kì ngộ
Vui cảnh điện về tình chứa chan
Tay xà đỡ sứ đỡ công nhân
Kinh tế tiến lên thắng bội phần
Đứng giữa lúa đồng xanh bát ngát
Bên bờ biển cả thắm tình dân
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí :21/8/2015