Thứ Tư, 6 tháng 11, 2024

 QUÊ TÔI

Quê tôi đồng lúa xanh xanh

Con đê uốn khúc bao quanh xóm làng

Quê tôi những buổi chiều vàng

Lung linh nắng lụa ngân vang tiếng cười

Quê tôi Đa Lộc quê tôi

Đẹp như thiếu nữ ửng đôi má hồng

Quê tôi một dải mênh mông

Lúa ngô mượt óng ruộng đồng phì nhiêu

Quê tôi thư thái cảnh chiều

Dòng sông êm chảy mái chèo nhẹ đưa

Quê tôi sau lũy tre thưa

Mái trường ngói đỏ mới vừa dựng xong

Quê tôi những sớm mai hồng

Buồm khoe cánh bướm giữa dòng ngược xuôi

Quê tôi quê của bao đời

Cần cù chịu khó yêu người thiết tha

Quê tôi dưới ánh trăng ngà

Xóm làng rộn rã tiếng gà gáy đêm

Quê tôi ấm áp êm đềm

Lúa nhiều áo trẻ mang thêm sắc mầu

Đồng giang ơi dải sông sâu

Đắm vần thơ để mang sầu lòng ai

Nơi sinh chỉ một không hai

Rảnh rang ta lại viết bài thơ quê.


                          Dương Văn Cường


 VỀ QUÊ


Nhớ quê ta lại tìm về

Bánh đa, bánh đúc làng nghề Trà Nhang

Đa lộc xưa bến đò ngang

Buồn vui một thuở gian nan một thời !


Về tìm cánh võng à ơi

Hương quê, hương mẹ một trời nhớ thương

Về tìm lối nhỏ quê hương

Tiền xu đánh đáo, nước tương dầm cà


Về tìm bóng mẹ bóng cha

Chợ thi Hạ lễ quê ta nghĩa tình

Về tìm trường cũ lung linh

Nụ cười e ấp, cô mình ngày xưa  !


Về tìm tiếng hát đò đưa

Đêm khuya hương nhãn  thoi đưa canh dài

Về tìm hương khói bếp ai

Những ngày đói khổ  " luộc khoai " ngày nào !...


Bây giờ đường lớn nhà cao

Còn đâu lối nhỏ dạt dào xưa ơi ?

Bây giờ xe mới lên đời

Còn đâu xe đạp một thời không phanh !


Còn đâu hương khói nhà tranh

Quê ta đổi mới trưởng thành vươn lên

Lung linh điện sáng về đêm

Trường làng, cổng chợ cao thêm, đủ đầy !


Mừng quê, càng nhớ những ngày

Những ngày gian khổ những ngày gian nan

Bâng khuâng ngắm xóm nhìn làng

Rưng rưng cười, khóc hai hàng  lệ rơi..!!!

Bạn ơi dù ở cuối trời

Tết này thu xếp về chơi một lần

 

           Dương văn Cường