Thứ Năm, 16 tháng 11, 2017

Chiều quê

CHIỀU QUÊ

Hôm nay dời phố về làng
Đường quê là lạ níu bàn chân quen
Bâng khuâng hoa dại không tên
Nghiêng vài cánh nhớ dọc miền quá giang
Hương cau gió cởi khẽ khàng
Ngẩn ngơ hoa cải bướm vàng bay đôi
Hạt mưng hạt mẩy thảnh thơi
Nghiêng nghiêng mái tóc  em tôi má hồng
Tiếng gàu động giếng xóm đông
Hương bồ kết toả thơm nồng chiều quê
Mơn man gió thả triền đê
Đường quê tấp nập người về kẻ qua
Chiều quê chén rượu ngà ngà
Xanh xanh đo đỏ nõn nà sắc mây
Chiều quê dáng mẹ vai gầy
Đôi quang năm tháng đong đầy gió mưa
Chiều quê tiếng mẹ ngàn xưa
Chênh chao cánh võng đong đưa giãi giề
Thinh không chim gáy vọng về
Hàng tre nghiêng bóng gió lùa mênh mang
Sông quê những chuyến đò ngang
Mênh mông sương trắng ngập tràn mênh mông
Chiều quê duyên thắm tình nồng
Trầu têm cánh phượng thơm hồng bờ môi
Ơi người bươn chải muôn nơi
Hồn quê ngọn lửa sáng ngời trong ta

Dương Văn Cường