Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

TÌNH THƠ

TÌNH THƠ

Phải rồi anh vẫn nợ em
Khất lần mãi đã thành quen khất lần
Bẵng đi ngần ấy mùa xuân
Sông kia bên lở, bên cần bồi cao
Mái chèo khua động trăng sao
Mỏi mòn bến đợi cắm sào Trương Chi
Thời gian nhỏ giọt lâm ly
Chút tình vương vấn kẻ đi người chờ
Tình tôi đâu có hững hờ
Như dòng sông vẳng tiếng đò sang ngang
Mười hai bến nước mênh mang
Sông mê lỗi hẹn em làm khổ tôi*
Khổ tôi ngần ấy năm trời
Bây giờ trở lại gặp rồi tịnh không
Tịnh không duyên nợ chất chồng
Tịnh không em đã theo dòng nước xuôi
Em gây lên chuyện động trời
Thì ra em đến với người cạnh tôi
Tình thơ anh trả cho trời
Còn đâu bến đợi sông thôi hẹn hò

Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí:25/2/2016
*(thơ nguyễn bính)