Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2021

CHỊ TÔI MÙA LŨ

 CHỊ TÔI MÙA LŨ


Mưa về lũ cuốn nhà hoang

Xót sa thắp lại nén nhang thờ chồng

Vẳng trong thăm thẳm hư không

Hồn ai chết đắng đang mong dãi bày

Chị về nuôi lấy mẹ thầy

Đời mơ hay tỉnh phút giây lòng thành

Bàng hoàng níu ngọn khói xanh

Cắn môi cam phận hoa cành người ta

Cầm lên sợi nắng chiều tà

Chị về vỡ đất vườn nhà ươm cây

Hàng rào tre hóa vẫy tay

Nao nao thương chị những ngày lũ qua

Thoắt thời cây cải ra hoa

Bát canh nuôi mẹ thơm qua của phòng

Chị về làm bến bên sông

Cầm sào gặn đục khơi trong lòng người

Sao trời  mưa rét mãi thôi

Áo người có ấm để tôi yên lòng

Chị tôi ba bốn long đong

phải chăng tại nỗi má hồng chênh vênh

Nổi trôi khắp chốn lênh đênh

Đi tìm chút ấm gập ghềnh chị tôi

Chị ngồi đếm hạt mưa rơi

Từng giọt lạnh từng giọt tơi tả lòng

Chồng ơi...sao thế hả chồng

Dẫu đói khát vẫn được mong bên người !

             

                      Dương Văn Cường

Thứ Ba, 21 tháng 9, 2021

LẶNG THẦM

LẶNG THẦM


Bao đêm ngồi đợi con về

Bao đêm nước mắt dầm dề, mẹ ơi!

Con đi xa tít mù khơi

Biết đâu nẻo đất chân trời…biết đâu?

Một mình mẹ gánh nỗi đau

Chồng rồi con tiếp theo nhau không về

Gió lùa mái rạ tái tê

Nén hương gục mặt làng quê lặng thầm

Bát cơm quả trứng ngày rằm

Quặn đau lòng mẹ tháng năm đợi chờ

Lặng thầm mãi đợi con thơ 

Lặng thầm đứng trước bàn thờ đêm đêm

Cầu trời Phật với tổ tiên

Xin cho con được bình yên về làng

Nhưng rồi tàn vạn nén nhang

Khói hương bay mãi,tro tàn mãi rơi

Một mình vẫn một mình thôi

Đong bao nước mắt mẹ ngồi tàn đêm…


Lấy gì đo được nỗi niềm

Lấy gì bù được những đêm lặng thầm ?


                    Dương Văn Cường

Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2021

LỜI CHA MẸ

 LỜI CHA MẸ


Đã yêu thì yêu hết mình

Chớ đừng núi thấp lại rình núi cao

Có đèn chớ ước thêm sao

Đắng cay biết nuốt ngọt ngào biết ngưng

Ra khơi phải lượng sóng lừng

Khéo tay chèo lái vượt lưng sóng cồn

Biết dừng khi miệng đang ngon

Nghĩ suy tính hết nguồn cơn vơi đầy

Vào rừng biết lựa chọn cây

Buồn đau biết nén ,oán dày không mang

Đi đường biết chọn đường quang

Đường mòn lối tắt ,vững vàng dò la

Muốn mong chắp cánh bay xa

Phải lường tình huống mất đà bị rơi

Đã ngồi vào cuộc cờ người

Chớ quên con tốt chớ rời con xe

Nắng xuân chớ tưởng nắng hè

Mưa nguồn chớ có thả bè mà xuôi

Đục trong trong đục đầy vơi

Làm người phải giữ tình đời thủy chung

Mấy lời cha mẹ rắt lưng

Vu lan đem ngẫm xem chừng đúng ghê


Dương Văn Cường

Trung thu xưa

 TRUNG THU XƯA


Trung thu thưở nhỏ vui ghê

Làm tiền bằng lá mang về mẹ cha

Mong mua hết những tuổi già

Bạn bè làng xóm một nhà cùng con

Cao su đôi dép lon ton

Leo trèo ca hát bị đòn bị la

Mang diều đi thả đồng xa

Ước làm hoàng tử thật thà có duyên

Lá dừa lá chuối làm thuyền

Thêm đôi nhẫn cỏ cô tiên du tình

Chiều về mẹ mắng lặng thinh

Học bài cho lẹ để bình yên thôi

Cuộc đời cũng đã ngược xuôi

Quay về kỉ niệm một thời trung thu

                   

                       Dương Văn Cường