Hôm nay 25/12/2016 tại nhà hàng Thảo Nguyên CLB thơ điện Việt Nam thành phố Uông Bí tổ chức tổng kết hoạt động của CLB trong thời gian qua.tới dự có:
1:nhà thơ nhạc sĩ:NGUYỄN NGỌC DU
Chủ nhiệm CLB Thơ điện Việt Nam
2:nhà thơ:TRẦN NGỌC ƯỚC
Trưởng ban văn học hội văn học nghệ thuật thành phố uông bí
3:nhà thơ,nghệ sĩ vùng mỏ NGUYỄN THỊ HOÀNG HOÀ
Chủ nhiệm CLB Thơ truyền đăng,giám đốc trung tâm văn hoá hoà bình.
Cùng toàn thể hội viên trong câu lạc bộ và đoàn thơ điện Hà nội .
Sau đây là một số hình ảnh trong buổi tổng kết.
Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2016
Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016
ĐIỆN VỀ
(Chào mừng ngày truyền thống nghành điện)
Nào đâu phải chuyện trong mơ
Nông thôn,thành phố bây giờ đẹp thay
Điện về như toả hương say
Làng nghề,nhà máy đêm ngày sinh sôi
Phố phường nhộn nhịp khắp nơi
Công trình thế kỷ dâng đời mai sau
Điện về hết thưở cháo rau
Nhà tranh vách nứa chen nhau ven đường
Điện về siêu thị khai trương
Làm ăn buôn bán thương trường vươn xa
Điện về Uông bí nở hoa
Đường đôi cờ đỏ điện hoà vui reo
Điện về Uông bí giảm nghèo
Con thuyền Đảng lái dân chèo vượt lên
Ống khói vẫn toả ngày đêm
Chào ngày năng lượng biết thêm nghành mình
Đất nước đẹp đẽ văn minh
Có công góp sức chúng mình điện năng.
Dương Văn Cường
Uông bí:6/12/2016
(Chào mừng ngày truyền thống nghành điện)
Nào đâu phải chuyện trong mơ
Nông thôn,thành phố bây giờ đẹp thay
Điện về như toả hương say
Làng nghề,nhà máy đêm ngày sinh sôi
Phố phường nhộn nhịp khắp nơi
Công trình thế kỷ dâng đời mai sau
Điện về hết thưở cháo rau
Nhà tranh vách nứa chen nhau ven đường
Điện về siêu thị khai trương
Làm ăn buôn bán thương trường vươn xa
Điện về Uông bí nở hoa
Đường đôi cờ đỏ điện hoà vui reo
Điện về Uông bí giảm nghèo
Con thuyền Đảng lái dân chèo vượt lên
Ống khói vẫn toả ngày đêm
Chào ngày năng lượng biết thêm nghành mình
Đất nước đẹp đẽ văn minh
Có công góp sức chúng mình điện năng.
Dương Văn Cường
Uông bí:6/12/2016
Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016
MẸ LÀ
Mẹ là nắng ấm ban mai
Là hương trái ngọt trĩu sai bốn mùa
Mẹ là cô tấm ngày xưa
Là nàng tiên nhỏ con vừa nằm mơ
Mẹ là khúc nhạc vần thơ
Là dòng suối mát bến bờ con qua
Mẹ là bóng mát cây đa
Là đồng xanh ngát vườn cà nương dâu
Mẹ là biển cả sông sâu
Là vầng trăng tỏ nhuộm màu hiền lương
Mẹ là dòng sữa yêu thương
Là bao ý đẹp vấn vương trong người
Mẹ là ánh mắt nụ cười
Là xuân,là hạ, là trời mưa ngâu
Mẹ là tiếng nói ban đầu
Là vầng dương sáng bên lầu không trăng
Mẹ là chú cuội cô hằng
Là mây là gió đồng bằng núi non
Nuôi con dáng ngọc vừa tròn
Vì con thân mẹ héo mòn tuổi xuân
Tim con vẫn muốn mẹ gần
Xin cho con được một lần trong mơ
Như ngày xưa thưở bé thơ
Trong vòng tay mẹ ầu ơ ...giấc nồng.
Dương Văn Cường
Uông bí:8/3/2014
Mẹ là nắng ấm ban mai
Là hương trái ngọt trĩu sai bốn mùa
Mẹ là cô tấm ngày xưa
Là nàng tiên nhỏ con vừa nằm mơ
Mẹ là khúc nhạc vần thơ
Là dòng suối mát bến bờ con qua
Mẹ là bóng mát cây đa
Là đồng xanh ngát vườn cà nương dâu
Mẹ là biển cả sông sâu
Là vầng trăng tỏ nhuộm màu hiền lương
Mẹ là dòng sữa yêu thương
Là bao ý đẹp vấn vương trong người
Mẹ là ánh mắt nụ cười
Là xuân,là hạ, là trời mưa ngâu
Mẹ là tiếng nói ban đầu
Là vầng dương sáng bên lầu không trăng
Mẹ là chú cuội cô hằng
Là mây là gió đồng bằng núi non
Nuôi con dáng ngọc vừa tròn
Vì con thân mẹ héo mòn tuổi xuân
Tim con vẫn muốn mẹ gần
Xin cho con được một lần trong mơ
Như ngày xưa thưở bé thơ
Trong vòng tay mẹ ầu ơ ...giấc nồng.
Dương Văn Cường
Uông bí:8/3/2014
Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016
NGÀY XƯA
Tôi tìm về lại ngày xưa
Tuổi thơ đi học nắng đưa bên thềm
Bao nhiêu chuyện cũ chưa quên
Bao nhiêu bạn học làm lên bây giờ
Đời người như một giấc mơ
Tưởng như huyền thoại ai vừa dựng lên
Bạn nào nhớ được hết tên
Bạn nam,bạn nữ ôi thèm ngày xưa
Ngày xưa ăn cơm với dưa
Cá kho niêu đất canh chua mẹ dầm
Thiếu cơm ăn củ khoai hầm
Mùa đông lạnh giá quen nằm ổ rơm
Đôi khi rau má độn cơm
Vô tư chẳng tính thiệt hơn làm gì
Chiến tranh bao cảnh chia ly
Khó khăn chồng chất vẫn vì lợi chung
Thời bao cấp chẳng ngại ngùng
Quần lành áo rách vẫn cùng tiến lên
Chẳng ai nghĩ đến bạc tiền
Bán mua bằng cấp tham quyền nịnh trên
Tình bạn trong sáng làm nền
Cái ngày xưa đã làm lên bây giờ
Tình bạn đẹp cứ như mơ
Gặp nhau vui khổ thành thơ dạt dào
Ước gì vật đổi dời sao
Để tôi về với ngọt ngào ngày xưa
Dương Văn Cường
Uông bí:12/11/2016
Tôi tìm về lại ngày xưa
Tuổi thơ đi học nắng đưa bên thềm
Bao nhiêu chuyện cũ chưa quên
Bao nhiêu bạn học làm lên bây giờ
Đời người như một giấc mơ
Tưởng như huyền thoại ai vừa dựng lên
Bạn nào nhớ được hết tên
Bạn nam,bạn nữ ôi thèm ngày xưa
Ngày xưa ăn cơm với dưa
Cá kho niêu đất canh chua mẹ dầm
Thiếu cơm ăn củ khoai hầm
Mùa đông lạnh giá quen nằm ổ rơm
Đôi khi rau má độn cơm
Vô tư chẳng tính thiệt hơn làm gì
Chiến tranh bao cảnh chia ly
Khó khăn chồng chất vẫn vì lợi chung
Thời bao cấp chẳng ngại ngùng
Quần lành áo rách vẫn cùng tiến lên
Chẳng ai nghĩ đến bạc tiền
Bán mua bằng cấp tham quyền nịnh trên
Tình bạn trong sáng làm nền
Cái ngày xưa đã làm lên bây giờ
Tình bạn đẹp cứ như mơ
Gặp nhau vui khổ thành thơ dạt dào
Ước gì vật đổi dời sao
Để tôi về với ngọt ngào ngày xưa
Dương Văn Cường
Uông bí:12/11/2016
Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016
QUÊ TÔI
Quê tôi đồng lúa xanh xanh
Con đê uốn khúc bao quanh xóm làng
Quê tôi những buổi chiều vàng
Lung linh nắng lụa ngân vang tiếng cười
Quê tôi Đa Lộc quê tôi
Đẹp như thiếu nữ ửng đôi má hồng
Quê tôi một dải mênh mông
Lúa ngô mượt óng ruộng đồng phì nhiêu
Quê tôi thư thái cảnh chiều
Dòng sông êm chảy mái chèo nhẹ đưa
Quê tôi sau lũy tre thưa
Mái trường ngói đỏ mới vừa dựng xong
Quê tôi những sớm mai hồng
Buồm khoe cánh bướm giữa dòng ngược xuôi
Quê tôi quê của bao đời
Cần cù chịu khó yêu người thiết tha
Quê tôi dưới ánh trăng ngà
Xóm làng rộn rã tiếng gà gáy đêm
Quê tôi ấm áp êm đềm
Lúa nhiều áo trẻ mang thêm sắc mầu
Đồng giang ơi dải sông sâu
Đắm vần thơ để mang sầu lòng ai
Nơi sinh chỉ một không hai
Rảnh rang ta lại viết bài thơ quê.
Dương Văn Cường
Quê tôi đồng lúa xanh xanh
Con đê uốn khúc bao quanh xóm làng
Quê tôi những buổi chiều vàng
Lung linh nắng lụa ngân vang tiếng cười
Quê tôi Đa Lộc quê tôi
Đẹp như thiếu nữ ửng đôi má hồng
Quê tôi một dải mênh mông
Lúa ngô mượt óng ruộng đồng phì nhiêu
Quê tôi thư thái cảnh chiều
Dòng sông êm chảy mái chèo nhẹ đưa
Quê tôi sau lũy tre thưa
Mái trường ngói đỏ mới vừa dựng xong
Quê tôi những sớm mai hồng
Buồm khoe cánh bướm giữa dòng ngược xuôi
Quê tôi quê của bao đời
Cần cù chịu khó yêu người thiết tha
Quê tôi dưới ánh trăng ngà
Xóm làng rộn rã tiếng gà gáy đêm
Quê tôi ấm áp êm đềm
Lúa nhiều áo trẻ mang thêm sắc mầu
Đồng giang ơi dải sông sâu
Đắm vần thơ để mang sầu lòng ai
Nơi sinh chỉ một không hai
Rảnh rang ta lại viết bài thơ quê.
Dương Văn Cường
Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016
TẶNG CÔ BÁN QUÁN
Hôm nay vào quán em ngồi
Gió se lạnh buốt cả đôi vai gầy
Đồng tiền lẻ cũng đắng cay
Chìm trong bể khổ tháng ngày long đong
Đời em lên thác xuống ghềnh
Đôi vai gánh nặng bồng bềnh chồng con
Nhà xiêu ở tận sườn non
Nắng mưa giông bão xoay tròn cực thân
Em tôi vẫn phải tảo tần
Nết na hiền thục mười phân vẹn mười
Ngẫm xem cũng một phận người
Em tôi nặng nợ một đời chuân chuyên
Câu thơ tôi thả trăm miền
Mong em nhặt được bình yên quán nghèo.
Dương Văn Cường
Uông bí:30/10/2016
Hôm nay vào quán em ngồi
Gió se lạnh buốt cả đôi vai gầy
Đồng tiền lẻ cũng đắng cay
Chìm trong bể khổ tháng ngày long đong
Đời em lên thác xuống ghềnh
Đôi vai gánh nặng bồng bềnh chồng con
Nhà xiêu ở tận sườn non
Nắng mưa giông bão xoay tròn cực thân
Em tôi vẫn phải tảo tần
Nết na hiền thục mười phân vẹn mười
Ngẫm xem cũng một phận người
Em tôi nặng nợ một đời chuân chuyên
Câu thơ tôi thả trăm miền
Mong em nhặt được bình yên quán nghèo.
Dương Văn Cường
Uông bí:30/10/2016
Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016
Hôm nay ngồi đọc lại bài thơ này của Phạm Trung Dũng trong không gian là một chiều thu với những chiếc lá đang đổi màu trên những cành cây, tôi mới cảm nhận được tất cả những cái hay, cái độc đáo trong tứ thơ, trong từng lời, từng chữ của bài thơ Lá Còn Xao Xác.
Có nhiều cmt cho rằng khổ thơ cuối trong bài là khổ thơ hay nhất, chứa nhiều cảm xúc nhất. Riêng với tôi, cả ba khổ thơ đều làm tôi thấy lòng mình mềm lại khi đọc chúng. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần vẫn thấy không biết làm sao để có thể nói lên những rung động của mình qua những vần thơ hay đến thế. Hai câu: Có con cá nhỏ ngoi mặt nước/ Ngơ ngác nhìn trời ngơ ngác say. Tác giả đã thật tài tình khi dùng hình ảnh con cá ngơ ngác nhìn trời và ngơ ngác say. Tôi liên tưởng đến lời bài hát Huế Xưa của Châu Kỳ mà tôi rất thích: " Buổi trưa em che nón lá, cá sông Hương liếc nhìn ngẩn ngơ, lũ chim quyên ngất ngây từ xa..." Nhạc sĩ Châu Kỳ dùng từ ngẩn ngơ đã quá hay và nhà thơ Trung Dũng lại dùng từ ngơ ngác quả là quá tuyệt vời .
Qua khổ thơ thứ hai, lại là hình ảnh "Cây bàng thắp lửa trên vòm lá/ Mãi uống nắng vàng mặt đỏ gay. Lá bàng chuyển sang đỏ vào mùa thu hay vì trăng thu mười sáu đã nhuộm đỏ lá? Hiểu thế nào cũng được vì tác giả đã dùng quá nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hoá được chắt lọc rất tỉ mỉ công phu. Nào là nắng vờn mây, nào là cá ngơ ngác nhìn trời, ngơ ngác say, nào là cau nhớ thương ai, cây bàng thắp lửa, cây bàng uống nắng vàng...Lẽ nào tôi cứ phải nói đi nói lại tôi thích bài thơ này lắm vì nó quá tuyệt cú mèo? Nhưng thật sự là như thế.
Khổ thơ cuối rõ ràng là gây nhiều ấn tượng cho nhiều bạn đọc với hai câu cuối. Nhưng theo tôi, không những tác giả đã rất nghiêm khắc trong cách gieo vần mà còn dùng hình ảnh hoa cỏ may sắc nhọn, nhức nhối với ý nghĩa biểu tượng cho một niềm đau của một tình yêu xa cách.
Nghe thật buồn như một lời than thở: Em đã xa anh từ Thu ấy/ Lá còn xao xác tới Thu nay. Hy vọng nhân vật EM trong bài thơ này xao lòng khi đọc 2 câu thơ này. Nghe da diết quá!
LÁ CÒN XAO XÁC
Mướp đã vàng hoa, bưởi chín cây
Trời xanh, hồ lặng, nắng vờn mây
Có con cá nhỏ ngoi mặt nước
Ngơ ngác nhìn trời ngơ ngác say.
Cau nhớ thương ai hương cau bay
Trăng Thu mười sáu sắc Thu đầy
Cây bàng thắp lửa trên vòm lá
Mải uống nắng vàng mặt đỏ gay.
Gom cả mùa Thu trong lòng tay
Nỗi nhớ se dày hoa cỏ may
Em đã xa anh từ Thu ấy
Lá còn xao xác tới Thu nay. . .
Có nhiều cmt cho rằng khổ thơ cuối trong bài là khổ thơ hay nhất, chứa nhiều cảm xúc nhất. Riêng với tôi, cả ba khổ thơ đều làm tôi thấy lòng mình mềm lại khi đọc chúng. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần vẫn thấy không biết làm sao để có thể nói lên những rung động của mình qua những vần thơ hay đến thế. Hai câu: Có con cá nhỏ ngoi mặt nước/ Ngơ ngác nhìn trời ngơ ngác say. Tác giả đã thật tài tình khi dùng hình ảnh con cá ngơ ngác nhìn trời và ngơ ngác say. Tôi liên tưởng đến lời bài hát Huế Xưa của Châu Kỳ mà tôi rất thích: " Buổi trưa em che nón lá, cá sông Hương liếc nhìn ngẩn ngơ, lũ chim quyên ngất ngây từ xa..." Nhạc sĩ Châu Kỳ dùng từ ngẩn ngơ đã quá hay và nhà thơ Trung Dũng lại dùng từ ngơ ngác quả là quá tuyệt vời .
Qua khổ thơ thứ hai, lại là hình ảnh "Cây bàng thắp lửa trên vòm lá/ Mãi uống nắng vàng mặt đỏ gay. Lá bàng chuyển sang đỏ vào mùa thu hay vì trăng thu mười sáu đã nhuộm đỏ lá? Hiểu thế nào cũng được vì tác giả đã dùng quá nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hoá được chắt lọc rất tỉ mỉ công phu. Nào là nắng vờn mây, nào là cá ngơ ngác nhìn trời, ngơ ngác say, nào là cau nhớ thương ai, cây bàng thắp lửa, cây bàng uống nắng vàng...Lẽ nào tôi cứ phải nói đi nói lại tôi thích bài thơ này lắm vì nó quá tuyệt cú mèo? Nhưng thật sự là như thế.
Khổ thơ cuối rõ ràng là gây nhiều ấn tượng cho nhiều bạn đọc với hai câu cuối. Nhưng theo tôi, không những tác giả đã rất nghiêm khắc trong cách gieo vần mà còn dùng hình ảnh hoa cỏ may sắc nhọn, nhức nhối với ý nghĩa biểu tượng cho một niềm đau của một tình yêu xa cách.
Nghe thật buồn như một lời than thở: Em đã xa anh từ Thu ấy/ Lá còn xao xác tới Thu nay. Hy vọng nhân vật EM trong bài thơ này xao lòng khi đọc 2 câu thơ này. Nghe da diết quá!
LÁ CÒN XAO XÁC
Mướp đã vàng hoa, bưởi chín cây
Trời xanh, hồ lặng, nắng vờn mây
Có con cá nhỏ ngoi mặt nước
Ngơ ngác nhìn trời ngơ ngác say.
Cau nhớ thương ai hương cau bay
Trăng Thu mười sáu sắc Thu đầy
Cây bàng thắp lửa trên vòm lá
Mải uống nắng vàng mặt đỏ gay.
Gom cả mùa Thu trong lòng tay
Nỗi nhớ se dày hoa cỏ may
Em đã xa anh từ Thu ấy
Lá còn xao xác tới Thu nay. . .
CHI NHÁNH THƠ ĐIỆN UÔNG BÍ
Uông bí là vùng đất thiên nhiên trời phú, hoa trái xum xuê, khí hậu thuận hòa, lòng người trìu mến, thân thiện.
Uông bí là vùng đất giàu bản sắc văn hóa bởi nhiều dân tộc anh em cùng sinh sống, tạo nên nét đặc thù lí thú.
Uông bí còn được cả nước biết tới nhờ hai ngôi chùa lớn là Yên tử và Ba vàng lớn nhất cả nước,hàng năm thu hút hàng triệu phật tử về hành hương.
Uông bí được mệnh danh là thành phố công nghiệp điện ,than góp phần không nhỏ cùng sự phồn thịnh của đất nước.
Còn một điều có lẽ bạn chưa biết khi đến với uông bí,đó là chi nhánh thơ điện Việt nam thành phố uông bí ,một chi nhánh nhỏ chỉ gần chục nhà thơ,nhạc sĩ ,và nghệ sĩ.Chi nhánh được thành lập vào tháng 10/2014 theo quyết định số 43 của Clb thơ điện việt nam.Chi nhánh hoạt động dưới sự chỉ đạo trực tiếp của chi hội nhà văn công nhân,công đoàn điện lực việt nam,đặc biệt có sự giúp đỡ động viên và chỉ đạo về chuyên môn của hội nhà văn việt nam.Nên từ khi thành lập đến nay chi nhánh thơ điện uông bí luôn có bài gửi đăng và đã được đăng ở các báo trung ương và của tỉnh quảng ninh.Đặc biệt tập san hoa điện ra hàng quí thì hầu như mọi thành viên trong chi nhánh đều có bài đăng.
Chi nhánh có nhiều nhà thơ có thơ in riêng như:
Nhà thơ:Dương văn Cường hai tập(Dòng sông đôi bờ,và Uông bí thành phố hai sông đều do nhà xuất bản hội nhà văn)
Nhà thơ Thanh Huyền có tập (trăng quê _nhà xuất bản hội nhà văn)
Nhà thơ Phạm Thái có các ca khúc (bài ca thợ mỏ,thăm các anh lính đảo..)
Nhà thơ:Hoa Trần có ca khúc (chiều hạ long bên em)
....
Chi nhánh luôn tổ chức giao lưu thơ ca với các hội văn học nghệ thuật ,các ClB thơ bạn,các trang thơ,các thành viên của chi nhánh đều tham gia nhiệt tình và được đánh gía cao như giọng ngâm của: NgânHải,ThanHuyền,Khánh Quỳnh,Huy Phương hay tiếng sáo Đức lượng...
Chi nhánh còn lập ra trang thơ:Hội thơ điện uông bí 1 để mọi người cùng tham gia viết về nghành điện.
Xong do mới thành lập,tuổi đời,tuổi nghề đều còn trẻ,nên chi nhánh thơ điện uông bí rất cần sự đóng góp chia sẻ của các bạn thơ.
Mời bạn về thăm uông bí ta
Có nhà máy điện phía xa xa
Có chùa, thông biếc, than trên núi
Có những câu thơ thật đậm đà.
Dương văn Cường
Uông bí là vùng đất thiên nhiên trời phú, hoa trái xum xuê, khí hậu thuận hòa, lòng người trìu mến, thân thiện.
Uông bí là vùng đất giàu bản sắc văn hóa bởi nhiều dân tộc anh em cùng sinh sống, tạo nên nét đặc thù lí thú.
Uông bí còn được cả nước biết tới nhờ hai ngôi chùa lớn là Yên tử và Ba vàng lớn nhất cả nước,hàng năm thu hút hàng triệu phật tử về hành hương.
Uông bí được mệnh danh là thành phố công nghiệp điện ,than góp phần không nhỏ cùng sự phồn thịnh của đất nước.
Còn một điều có lẽ bạn chưa biết khi đến với uông bí,đó là chi nhánh thơ điện Việt nam thành phố uông bí ,một chi nhánh nhỏ chỉ gần chục nhà thơ,nhạc sĩ ,và nghệ sĩ.Chi nhánh được thành lập vào tháng 10/2014 theo quyết định số 43 của Clb thơ điện việt nam.Chi nhánh hoạt động dưới sự chỉ đạo trực tiếp của chi hội nhà văn công nhân,công đoàn điện lực việt nam,đặc biệt có sự giúp đỡ động viên và chỉ đạo về chuyên môn của hội nhà văn việt nam.Nên từ khi thành lập đến nay chi nhánh thơ điện uông bí luôn có bài gửi đăng và đã được đăng ở các báo trung ương và của tỉnh quảng ninh.Đặc biệt tập san hoa điện ra hàng quí thì hầu như mọi thành viên trong chi nhánh đều có bài đăng.
Chi nhánh có nhiều nhà thơ có thơ in riêng như:
Nhà thơ:Dương văn Cường hai tập(Dòng sông đôi bờ,và Uông bí thành phố hai sông đều do nhà xuất bản hội nhà văn)
Nhà thơ Thanh Huyền có tập (trăng quê _nhà xuất bản hội nhà văn)
Nhà thơ Phạm Thái có các ca khúc (bài ca thợ mỏ,thăm các anh lính đảo..)
Nhà thơ:Hoa Trần có ca khúc (chiều hạ long bên em)
....
Chi nhánh luôn tổ chức giao lưu thơ ca với các hội văn học nghệ thuật ,các ClB thơ bạn,các trang thơ,các thành viên của chi nhánh đều tham gia nhiệt tình và được đánh gía cao như giọng ngâm của: NgânHải,ThanHuyền,Khánh Quỳnh,Huy Phương hay tiếng sáo Đức lượng...
Chi nhánh còn lập ra trang thơ:Hội thơ điện uông bí 1 để mọi người cùng tham gia viết về nghành điện.
Xong do mới thành lập,tuổi đời,tuổi nghề đều còn trẻ,nên chi nhánh thơ điện uông bí rất cần sự đóng góp chia sẻ của các bạn thơ.
Mời bạn về thăm uông bí ta
Có nhà máy điện phía xa xa
Có chùa, thông biếc, than trên núi
Có những câu thơ thật đậm đà.
Dương văn Cường
Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016
LỜI RU
(Kính tặng các bà,các mẹ và chị em phụ nữ nhân ngày phụ nữ việt nam 20/10/2016)
Thuận duyên con lấy chồng xa
Tạ từ cha mẹ xe hoa vượt đèo
Tiếng xe hoà tiếng lá reo
Ngỡ lời ru mẹ xưa theo ngọt ngào
Tạ từ lòng mẹ xôn xao
Nhớ cây trái ngọt nhớ đào nở hoa
Lửa tình bão táp phong ba
Tay chèo vững lái vượt qua sóng ngầm
Lời ru con đã nhập tâm
Làm dâu nín nhịn trầm ngâm ít lời
Con thương mẹ lắm mẹ ơi
Con ru cháu mẹ nhớ lời mẹ ru
Dương văn Cường
Uông bí:17/10/2016
(Kính tặng các bà,các mẹ và chị em phụ nữ nhân ngày phụ nữ việt nam 20/10/2016)
Thuận duyên con lấy chồng xa
Tạ từ cha mẹ xe hoa vượt đèo
Tiếng xe hoà tiếng lá reo
Ngỡ lời ru mẹ xưa theo ngọt ngào
Tạ từ lòng mẹ xôn xao
Nhớ cây trái ngọt nhớ đào nở hoa
Lửa tình bão táp phong ba
Tay chèo vững lái vượt qua sóng ngầm
Lời ru con đã nhập tâm
Làm dâu nín nhịn trầm ngâm ít lời
Con thương mẹ lắm mẹ ơi
Con ru cháu mẹ nhớ lời mẹ ru
Dương văn Cường
Uông bí:17/10/2016
Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016
CHUYỆN THẬT NHƯ BỊA BỊA NHƯ THẬT
HỘ NGHÈO
Hình minh họa : Internet
Vừa mới nhập nhoạng tối , lão Gì đi họp , thế mà bây giờ tưởng như chưa dập bã trầu lão đã xồng xộc chạy như ma đuổi , vừa vào đến nhà hắn hổn hển
- U cái Thêm ơi
- Sao thấy ông đi họp cơ mà
Hắn cuống quýt bảo vợ
- Trúng rồi hi hi ..
Vợ hắn dịu giọng nói nhỏ như sợ người ta nghe thấy :
- Thế à , con bao nhiêu , mấy nháy ?
- Con cái con khỉ
- Thế không phải trúng lô à
- Lô , lô cái con tiều , mình nợ nó , nó có cho đánh nữa đâu mà trúng
- Vậy ông bảo trúng là trúng cái gì ?
- Nhà mình trúng vào danh sách hộ nghèo rồi
- Ối giời tưởng gì , chẳng trúng thì vẫn nghèo , mà trúng thì có giầu được đâu
- U nó ngu lắm , được vào danh sách hộ nghèo , bao nhiêu cái lợi ấy chứ . Này nhé . Đi khám bệnh , được miễn giảm này , tiền điện được giảm này , tết đến được nhận quà này , mà u nó có chết còn được quỹ từ thiện cho thêm tiền tang ma nữa này ....ối ..ối cái lợi .
Mà thôi , u nó lên ngay chợ Muộn bảo con mẹ Nỡm để chịu cho con vịt quay , rồi qua thằng Bớp lấy nửa lít rượu . Tất cả bảo là vài hôm nữa có tiền họ hỗ trợ đối tượng nghèo ông ấy nhà tôi thanh toán đầy đủ cả nợ cũ , nợ mới vô tư .
- Thôi ông ơi vừa ăn cơm tối để ông đi họp cho kịp , bây giờ còn ăn uống gì mà vẽ vời ra thế
- Này này tôi đã bảo thì bà cứ thế mà làm , không nói lại , cãi nhau rồi mất danh hiệu Làng văn hoá , người ta chửi cho ủng đầu . Chốc nữa sẽ biết
- Biết gì ?
- Tôi nói nhỏ câu này nhé , ông Cáo chốc nữa họp xong về đây uống rượu đấy , nhờ có ông ấy , nhà mình mới đạt được cái danh hiệu hộ nghèo đấy bà biết không ? Thời buổi này người ta giúp không cho nhà bà đấy chắc .
- Thế liệu có được tiền hỗ trợ sửa nhà dột nát không ?
- Ấy đấy , nó là ở chỗ ấy . Thôi đi ngay đi không có tan họp lão ấy về mà chưa có gì thì ế cái mặt thằng này ra đấy . Cứ đi đi , u nó nghe tôi , đêm nay tôi kể cho mà nghe bao nhiêu quyền lợi cho hộ nghèo .
- Mụ Tưởng nghe bùi tai chạy như đuổi lợn xổng chuồng ra ngõ
Lão Gì ngồi một mình , mấy đứa bé sang nhà cô Tâm xem ti vi nhờ . Hắn ngẫm nghĩ . Nếu mà hôm nay lão Cáo không lái đưa nhà ông vào hộ nghèo thì ông vạch cho bàn dân thiên hạ biết cái vụ lão ấy đưa con mẹ Lẳng vào đồng mà ông bắt được quả tang hôm ông đi bắt ếch đêm ở cánh đồng Rêu có mà ...liệu có còn cái chức trưởng thôn hay không . Nhưng phải công nhận cha này lái khéo thật , còn hai đối tượng cuối cùng để xét , nhà mình với nhà thằng Khó thì lão ấy nhạy bén đưa ra ý kiến - Nhà anh Khó tuy cũng có nhiều khó khăn vì vợ bị tai nạn từ đó không làm gì được , anh Khó thì chịu lăn lộn , chăn nuôi , nhưng vẫn có cái xe máy cho nên hoàn cảnh anh Gì khó khăn hơn . Trời ơi sao mà lão khéo thế , cái xe máy tàu gỉ mon gỉ quạch cha ấy xin được của cô em họ để hàng ngày đi lấy nước cơm phở về nuôi lợn chứ giàu có đếch gì đâu . Nhưng ai bảo có xe máy thì làm sao vào danh sách hộ nghèo được . Còn cái ông Trung mới dại làm sao , đi bộ đội về , được ít tiền trợ cấp tiêu béng cái đã hết , con bị chất độc kheo khư , vợ đau thấp suốt ngày thuốc thang , người ta xét đưa vào danh sách nghèo ông ấy không nhận lại còn bảo
- Tôi xin cảm ơn các đồng chí lãnh đạo quan tâm , bà con yêu mến muốn giúp tôi , nhưng tôi xin nhường để xét cho người khác , tôi còn khắc phục được .
Thật là cái mả dại . Hắn đang nghĩ miên man bỗng có tiếng e hèm ở ngoài cửa . Lão Cáo . Đúng là lão Cáo rồi
- Dạ chào bác hiii . Mời bác vào trong này
Chưa đặt đít lão Cáo đã đặt mồm
- Ông Gì thấy không . Làm lãnh đạo đâu phải là dễ , phải biết chèo lái đứng mũi chịu sào chứ . Nếu tôi không khéo đưa ra nhà anh Khó có cái xe máy thì chắc gì ông đã được vào danh sách hộ nghèo
- Vâng em ơn bác lắm chứ ạ , em là người biết điều chứ đâu phải thằng ăn cháo đá bát
- Ấy chết ai lại nói thế .
Lão Cáo chưa nói hết câu thì nghe tiếng vợ lão Gì lớn tiếng từ ngoài cửa
- Em chào bác Cáo ạ .
- Chị đi đâu về tối thế
- Dạ em sang nhà dì Sáo vay mấy đấu cám cho con lợn bác ạ . Thôi bác ngồi chơi với nhà em , em xin phép xuống bếp chuẩn bị nồi cám .
Mẹ cái con mẹ này . Nó xỏ mình hay sao , chồng nó vừa bảo vợ em đi làm tý gì để anh em mình vui thắng lợi , thế mà nó bảo xuống bếp chuẩn bị nồi cám lợn . Tức thật chẳng lẽ thằng cha này nói láo
Ông Cáo còn đang nghĩ thì lão Gì đã xuống bếp bưng cái mâm chất hai đĩa thịt vịt quay đầy ắp , lại còn có cả chanh , ớt , chén uống rượu với cái chai rượu ngất nghểu nữa kìa
- Nào em mời bác gọi là nhấm nháp tý ti cho em được bày tỏ lòng biết ơn và thổ lộ niềm vui cùng bác
Cái thằng Gì này hôm nay sao mà nó nói khéo thế cơ chứ chả bù cho hôm nó bắt được mình với cô Lẳng ở trong khu đồng Rêu , nó làm mình phải van nó như tế sao . May mà mình còn có tý quyền hành giúp được cho nó nghèo , không thì rách việc ra phết chứ chẳng chơi...
HỘ NGHÈO
Hình minh họa : Internet
Vừa mới nhập nhoạng tối , lão Gì đi họp , thế mà bây giờ tưởng như chưa dập bã trầu lão đã xồng xộc chạy như ma đuổi , vừa vào đến nhà hắn hổn hển
- U cái Thêm ơi
- Sao thấy ông đi họp cơ mà
Hắn cuống quýt bảo vợ
- Trúng rồi hi hi ..
Vợ hắn dịu giọng nói nhỏ như sợ người ta nghe thấy :
- Thế à , con bao nhiêu , mấy nháy ?
- Con cái con khỉ
- Thế không phải trúng lô à
- Lô , lô cái con tiều , mình nợ nó , nó có cho đánh nữa đâu mà trúng
- Vậy ông bảo trúng là trúng cái gì ?
- Nhà mình trúng vào danh sách hộ nghèo rồi
- Ối giời tưởng gì , chẳng trúng thì vẫn nghèo , mà trúng thì có giầu được đâu
- U nó ngu lắm , được vào danh sách hộ nghèo , bao nhiêu cái lợi ấy chứ . Này nhé . Đi khám bệnh , được miễn giảm này , tiền điện được giảm này , tết đến được nhận quà này , mà u nó có chết còn được quỹ từ thiện cho thêm tiền tang ma nữa này ....ối ..ối cái lợi .
Mà thôi , u nó lên ngay chợ Muộn bảo con mẹ Nỡm để chịu cho con vịt quay , rồi qua thằng Bớp lấy nửa lít rượu . Tất cả bảo là vài hôm nữa có tiền họ hỗ trợ đối tượng nghèo ông ấy nhà tôi thanh toán đầy đủ cả nợ cũ , nợ mới vô tư .
- Thôi ông ơi vừa ăn cơm tối để ông đi họp cho kịp , bây giờ còn ăn uống gì mà vẽ vời ra thế
- Này này tôi đã bảo thì bà cứ thế mà làm , không nói lại , cãi nhau rồi mất danh hiệu Làng văn hoá , người ta chửi cho ủng đầu . Chốc nữa sẽ biết
- Biết gì ?
- Tôi nói nhỏ câu này nhé , ông Cáo chốc nữa họp xong về đây uống rượu đấy , nhờ có ông ấy , nhà mình mới đạt được cái danh hiệu hộ nghèo đấy bà biết không ? Thời buổi này người ta giúp không cho nhà bà đấy chắc .
- Thế liệu có được tiền hỗ trợ sửa nhà dột nát không ?
- Ấy đấy , nó là ở chỗ ấy . Thôi đi ngay đi không có tan họp lão ấy về mà chưa có gì thì ế cái mặt thằng này ra đấy . Cứ đi đi , u nó nghe tôi , đêm nay tôi kể cho mà nghe bao nhiêu quyền lợi cho hộ nghèo .
- Mụ Tưởng nghe bùi tai chạy như đuổi lợn xổng chuồng ra ngõ
Lão Gì ngồi một mình , mấy đứa bé sang nhà cô Tâm xem ti vi nhờ . Hắn ngẫm nghĩ . Nếu mà hôm nay lão Cáo không lái đưa nhà ông vào hộ nghèo thì ông vạch cho bàn dân thiên hạ biết cái vụ lão ấy đưa con mẹ Lẳng vào đồng mà ông bắt được quả tang hôm ông đi bắt ếch đêm ở cánh đồng Rêu có mà ...liệu có còn cái chức trưởng thôn hay không . Nhưng phải công nhận cha này lái khéo thật , còn hai đối tượng cuối cùng để xét , nhà mình với nhà thằng Khó thì lão ấy nhạy bén đưa ra ý kiến - Nhà anh Khó tuy cũng có nhiều khó khăn vì vợ bị tai nạn từ đó không làm gì được , anh Khó thì chịu lăn lộn , chăn nuôi , nhưng vẫn có cái xe máy cho nên hoàn cảnh anh Gì khó khăn hơn . Trời ơi sao mà lão khéo thế , cái xe máy tàu gỉ mon gỉ quạch cha ấy xin được của cô em họ để hàng ngày đi lấy nước cơm phở về nuôi lợn chứ giàu có đếch gì đâu . Nhưng ai bảo có xe máy thì làm sao vào danh sách hộ nghèo được . Còn cái ông Trung mới dại làm sao , đi bộ đội về , được ít tiền trợ cấp tiêu béng cái đã hết , con bị chất độc kheo khư , vợ đau thấp suốt ngày thuốc thang , người ta xét đưa vào danh sách nghèo ông ấy không nhận lại còn bảo
- Tôi xin cảm ơn các đồng chí lãnh đạo quan tâm , bà con yêu mến muốn giúp tôi , nhưng tôi xin nhường để xét cho người khác , tôi còn khắc phục được .
Thật là cái mả dại . Hắn đang nghĩ miên man bỗng có tiếng e hèm ở ngoài cửa . Lão Cáo . Đúng là lão Cáo rồi
- Dạ chào bác hiii . Mời bác vào trong này
Chưa đặt đít lão Cáo đã đặt mồm
- Ông Gì thấy không . Làm lãnh đạo đâu phải là dễ , phải biết chèo lái đứng mũi chịu sào chứ . Nếu tôi không khéo đưa ra nhà anh Khó có cái xe máy thì chắc gì ông đã được vào danh sách hộ nghèo
- Vâng em ơn bác lắm chứ ạ , em là người biết điều chứ đâu phải thằng ăn cháo đá bát
- Ấy chết ai lại nói thế .
Lão Cáo chưa nói hết câu thì nghe tiếng vợ lão Gì lớn tiếng từ ngoài cửa
- Em chào bác Cáo ạ .
- Chị đi đâu về tối thế
- Dạ em sang nhà dì Sáo vay mấy đấu cám cho con lợn bác ạ . Thôi bác ngồi chơi với nhà em , em xin phép xuống bếp chuẩn bị nồi cám .
Mẹ cái con mẹ này . Nó xỏ mình hay sao , chồng nó vừa bảo vợ em đi làm tý gì để anh em mình vui thắng lợi , thế mà nó bảo xuống bếp chuẩn bị nồi cám lợn . Tức thật chẳng lẽ thằng cha này nói láo
Ông Cáo còn đang nghĩ thì lão Gì đã xuống bếp bưng cái mâm chất hai đĩa thịt vịt quay đầy ắp , lại còn có cả chanh , ớt , chén uống rượu với cái chai rượu ngất nghểu nữa kìa
- Nào em mời bác gọi là nhấm nháp tý ti cho em được bày tỏ lòng biết ơn và thổ lộ niềm vui cùng bác
Cái thằng Gì này hôm nay sao mà nó nói khéo thế cơ chứ chả bù cho hôm nó bắt được mình với cô Lẳng ở trong khu đồng Rêu , nó làm mình phải van nó như tế sao . May mà mình còn có tý quyền hành giúp được cho nó nghèo , không thì rách việc ra phết chứ chẳng chơi...
Thứ Tư, 12 tháng 10, 2016
CHÙM THƠ
CHÀO MỪNG THÀNH PHỐ UÔNG BÍ 55 TUỔI
1:UÔNG BÍ QUÊ TA
Cho dù đi khắp phương trời
Hồn còn neo đậu mãi nơi quê nhà
Tình người uông bí quê ta
Sắn khoai nuôi tính thật thà lớn khôn
Bây giờ ruộng đất chẳng còn
Xã phường nâng cấp nông thôn xoá dần
Xa về lạc lõng bước chân
Quê nghèo đổi mới người dân khác nhiều
Quê ta thành phố thân yêu
Điện ,đường,trường,trạm,bao nhiêu vỉa hè
Vàng danh vùng mỏ miền quê
Phương Nam lấn sú ven đê cá đồng
Quang Trung hành chính công nông
Thanh long ruột đỏ Phương Đông xếp hàng
Thanh Sơn chùa đẹp Ba vàng
Điền Công dưa hấu lúa vàng Nam Khê
Trưng Vương thông nhựa hả hê
Công ty nhiệt điện,làng nghề rau xanh
Mười phường một xã thị thành
Sông uông như dải lụa xanh hữu tình
Êm đềm sông nước lung linh
Ai về Yên Tử có mình có anh
Đêm đêm Uông Bí như tranh
Ai về Uông Bí với anh với mình
Điện than Uông Bí hữu tình
Ngàn năm sử sách tôn vinh tự hào
Dương Văn Cường
2: HỒ YÊN TRUNG
Yên trung mây nước bát ngát tình
Rừng thông ru gió,gió ru mình
Mơ màng em thả con thuyền nhỏ
Lòng hồ yên tĩnh cảnh thanh bình
Con thuyền chở nặng mối tơ chiều
Hồ như huyền thoại bỗng phiêu diêu
Khiến ta xao xác con tim nhỏ
Mắt lồng trong mắt người đang yêu
Mặt nước mênh mông đẹp góc trời
Áo hồng rơi tõm đáy mắt tôi
Thuyền em đã đến xin neo lại
Thấp thoáng hàng mi mở cuộc đời
Dương Văn Cường
3:ĐIỆN TA ƠI
Xưa kia uông bí những suối đồi
Rừng thiêng nước độc tiếng muôn nơi
Ta về xây dựng nhà máy điện
Toả sáng cuộc đời Uông bí ơi
Năm nhăm năm lẻ chuỗi tháng ngày
Cán bộ công nhân vẫn hăng say
Súng chắc trong tay năm bom đạn
Giặc mỹ điên cuồng thất bại thay
Dưới trên đoàn kết vững một lòng
Chiến công vang dội khắp non sông
Tư duy hiệu quả thời đổi mới
Nhà máy anh hùng thoả ước mong
Uông bí mạnh giàu điện ta ơi
Lời bác ngàn thu tạc đất trời
Làm cho Uông bí ta thay đổi
Chiến công góp sức điện ta ơi
Dương văn Cường
CHÀO MỪNG THÀNH PHỐ UÔNG BÍ 55 TUỔI
1:UÔNG BÍ QUÊ TA
Cho dù đi khắp phương trời
Hồn còn neo đậu mãi nơi quê nhà
Tình người uông bí quê ta
Sắn khoai nuôi tính thật thà lớn khôn
Bây giờ ruộng đất chẳng còn
Xã phường nâng cấp nông thôn xoá dần
Xa về lạc lõng bước chân
Quê nghèo đổi mới người dân khác nhiều
Quê ta thành phố thân yêu
Điện ,đường,trường,trạm,bao nhiêu vỉa hè
Vàng danh vùng mỏ miền quê
Phương Nam lấn sú ven đê cá đồng
Quang Trung hành chính công nông
Thanh long ruột đỏ Phương Đông xếp hàng
Thanh Sơn chùa đẹp Ba vàng
Điền Công dưa hấu lúa vàng Nam Khê
Trưng Vương thông nhựa hả hê
Công ty nhiệt điện,làng nghề rau xanh
Mười phường một xã thị thành
Sông uông như dải lụa xanh hữu tình
Êm đềm sông nước lung linh
Ai về Yên Tử có mình có anh
Đêm đêm Uông Bí như tranh
Ai về Uông Bí với anh với mình
Điện than Uông Bí hữu tình
Ngàn năm sử sách tôn vinh tự hào
Dương Văn Cường
2: HỒ YÊN TRUNG
Yên trung mây nước bát ngát tình
Rừng thông ru gió,gió ru mình
Mơ màng em thả con thuyền nhỏ
Lòng hồ yên tĩnh cảnh thanh bình
Con thuyền chở nặng mối tơ chiều
Hồ như huyền thoại bỗng phiêu diêu
Khiến ta xao xác con tim nhỏ
Mắt lồng trong mắt người đang yêu
Mặt nước mênh mông đẹp góc trời
Áo hồng rơi tõm đáy mắt tôi
Thuyền em đã đến xin neo lại
Thấp thoáng hàng mi mở cuộc đời
Dương Văn Cường
3:ĐIỆN TA ƠI
Xưa kia uông bí những suối đồi
Rừng thiêng nước độc tiếng muôn nơi
Ta về xây dựng nhà máy điện
Toả sáng cuộc đời Uông bí ơi
Năm nhăm năm lẻ chuỗi tháng ngày
Cán bộ công nhân vẫn hăng say
Súng chắc trong tay năm bom đạn
Giặc mỹ điên cuồng thất bại thay
Dưới trên đoàn kết vững một lòng
Chiến công vang dội khắp non sông
Tư duy hiệu quả thời đổi mới
Nhà máy anh hùng thoả ước mong
Uông bí mạnh giàu điện ta ơi
Lời bác ngàn thu tạc đất trời
Làm cho Uông bí ta thay đổi
Chiến công góp sức điện ta ơi
Dương văn Cường
Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2016
Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016
THĂM ĐẢO VĨNH THỰC
THĂM ĐẢO VĨNH THỰC
Chiều tà thư giãn ngắm hải đăng
Bãi tắm đầu đông bóng mây giăng
Sừng sững lưng trời bao ngọn núi
Chân kè bờ đá sóng tung tăng
Đảo tựa nàng tiên ngủ ban ngày
Quảng ninh đánh thức nức chốn này
Hương sắc thăng hoa thêm hiện đại
Vĩnh thực của ta vượng khí đầy
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:20/9/2016
Chiều tà thư giãn ngắm hải đăng
Bãi tắm đầu đông bóng mây giăng
Sừng sững lưng trời bao ngọn núi
Chân kè bờ đá sóng tung tăng
Đảo tựa nàng tiên ngủ ban ngày
Quảng ninh đánh thức nức chốn này
Hương sắc thăng hoa thêm hiện đại
Vĩnh thực của ta vượng khí đầy
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:20/9/2016
Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016
Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2016
CHỒNG EM
Chồng người kiếm Bắc kiếm Đông
Chồng em kiếm chút cua đồng, tép riu
Chồng người nhà khủng , xe siêu
Chồng em lo đủ nồi niêu hàng ngày
Chồng người tàu hỏa , máy bay
Chồng em lo chuyện cấy cày đồng xa
Chồng người kiều nữ kiêu sa
Chồng em hoa hậu quí bà là...em
Chẳng cần đánh phấn bôi kem
Em , trong mắt của chồng em đẹp giòn
Mỗi năm một đứa sòn sòn
Đã hai , chồng bảo phải còn cố thêm
Mỗi tháng có ba mươi đêm
Chẳng đêm nào vắng chồng em cạnh kề
Chẳng cần gác tía phòng khuê
Chồng em sớm tối đi về là vui
Mới hay sống ở trên đời
Hạnh phúc mỗi một con người khác nhau
Nhà quê dân dã cháo rau
Vợ chồng nương tựa vào nhau sướng rồi...
Chồng người kiếm Bắc kiếm Đông
Chồng em kiếm chút cua đồng, tép riu
Chồng người nhà khủng , xe siêu
Chồng em lo đủ nồi niêu hàng ngày
Chồng người tàu hỏa , máy bay
Chồng em lo chuyện cấy cày đồng xa
Chồng người kiều nữ kiêu sa
Chồng em hoa hậu quí bà là...em
Chẳng cần đánh phấn bôi kem
Em , trong mắt của chồng em đẹp giòn
Mỗi năm một đứa sòn sòn
Đã hai , chồng bảo phải còn cố thêm
Mỗi tháng có ba mươi đêm
Chẳng đêm nào vắng chồng em cạnh kề
Chẳng cần gác tía phòng khuê
Chồng em sớm tối đi về là vui
Mới hay sống ở trên đời
Hạnh phúc mỗi một con người khác nhau
Nhà quê dân dã cháo rau
Vợ chồng nương tựa vào nhau sướng rồi...
Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016
Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016
NHẮN VỢ
NHẮN VỢ
Dẫu biết đường xa cách dặm trường
Mà lòng xao xuyến nặng tình thương
Mai này anh có đi thăm thái
Nhớ chỉ cho nhau kẻo lạc đường
Thơ. : Dương văn Cường
Uông bí :22/4/2016
Dẫu biết đường xa cách dặm trường
Mà lòng xao xuyến nặng tình thương
Mai này anh có đi thăm thái
Nhớ chỉ cho nhau kẻo lạc đường
Thơ. : Dương văn Cường
Uông bí :22/4/2016
LÀM QUAN
LÀM QUAN
Làm quan được nuông chiều hết cỡ
Nên lúc nào cũng ra vẻ ta đây
Thất thế không làm quan được nữa
Lại ngậm ngùi tôi hơi quá tay
Khi làm quan thật sướng lắm thay
Bởi quan muốn cái gì cũng được
Khi làm quan thật khổ lắm thay
Bởi quan sẽ rơi từ cao xuống nước.
Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí 27/4/2016
Làm quan được nuông chiều hết cỡ
Nên lúc nào cũng ra vẻ ta đây
Thất thế không làm quan được nữa
Lại ngậm ngùi tôi hơi quá tay
Khi làm quan thật sướng lắm thay
Bởi quan muốn cái gì cũng được
Khi làm quan thật khổ lắm thay
Bởi quan sẽ rơi từ cao xuống nước.
Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí 27/4/2016
Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016
Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016
TÌNH THƠ
TÌNH THƠ
Phải rồi anh vẫn nợ em
Khất lần mãi đã thành quen khất lần
Bẵng đi ngần ấy mùa xuân
Sông kia bên lở, bên cần bồi cao
Mái chèo khua động trăng sao
Mỏi mòn bến đợi cắm sào Trương Chi
Thời gian nhỏ giọt lâm ly
Chút tình vương vấn kẻ đi người chờ
Tình tôi đâu có hững hờ
Như dòng sông vẳng tiếng đò sang ngang
Mười hai bến nước mênh mang
Sông mê lỗi hẹn em làm khổ tôi*
Khổ tôi ngần ấy năm trời
Bây giờ trở lại gặp rồi tịnh không
Tịnh không duyên nợ chất chồng
Tịnh không em đã theo dòng nước xuôi
Em gây lên chuyện động trời
Thì ra em đến với người cạnh tôi
Tình thơ anh trả cho trời
Còn đâu bến đợi sông thôi hẹn hò
Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí:25/2/2016
*(thơ nguyễn bính)
Phải rồi anh vẫn nợ em
Khất lần mãi đã thành quen khất lần
Bẵng đi ngần ấy mùa xuân
Sông kia bên lở, bên cần bồi cao
Mái chèo khua động trăng sao
Mỏi mòn bến đợi cắm sào Trương Chi
Thời gian nhỏ giọt lâm ly
Chút tình vương vấn kẻ đi người chờ
Tình tôi đâu có hững hờ
Như dòng sông vẳng tiếng đò sang ngang
Mười hai bến nước mênh mang
Sông mê lỗi hẹn em làm khổ tôi*
Khổ tôi ngần ấy năm trời
Bây giờ trở lại gặp rồi tịnh không
Tịnh không duyên nợ chất chồng
Tịnh không em đã theo dòng nước xuôi
Em gây lên chuyện động trời
Thì ra em đến với người cạnh tôi
Tình thơ anh trả cho trời
Còn đâu bến đợi sông thôi hẹn hò
Thơ :Dương Văn Cường
Uông bí:25/2/2016
*(thơ nguyễn bính)
Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016
Anh tưởng
ANH TƯỞNG
Anh tưởng em là rượu
Để cho lòng anh say
Anh tưởng em là mây
Để anh là ngọn gió
Anh tưởng em cứ nhận
Để anh là người cho
Nhưng em không là rượu
Để mang nỗi đắng cay
Em cũng không là mây
Để sắc màu thay đổi
Em cũng không dám nhận
Để nợ anh suốt đời
Em chỉ là em thôi
Như hương đồng gió nội
Như sương sớm trong lành
Như hương bưởi hương chanh
Hương tình em trao anh
Không thể nào so sánh
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:18/2 2016
Anh tưởng em là rượu
Để cho lòng anh say
Anh tưởng em là mây
Để anh là ngọn gió
Anh tưởng em cứ nhận
Để anh là người cho
Nhưng em không là rượu
Để mang nỗi đắng cay
Em cũng không là mây
Để sắc màu thay đổi
Em cũng không dám nhận
Để nợ anh suốt đời
Em chỉ là em thôi
Như hương đồng gió nội
Như sương sớm trong lành
Như hương bưởi hương chanh
Hương tình em trao anh
Không thể nào so sánh
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí:18/2 2016
Thứ Năm, 11 tháng 2, 2016
Mùng ba
MÙNG BA
Mùng ba gói ghém hóa vàng
Còn tôi lượm chút tình mang trao đời
Bạn tôi nhà ở lưng đồi
Cỗ ngon rượu ngọt xa xôi mời về
Thương nhau tựa gốc bồ đề
Tình như ngọn gió tỉ tê ầm ào
Tình em gửi trọn phương nào
Mùng 3 khắc khoải gõ vào tim tôi
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:10/2/2016(mùng ba tết bính thân)
Mùng ba gói ghém hóa vàng
Còn tôi lượm chút tình mang trao đời
Bạn tôi nhà ở lưng đồi
Cỗ ngon rượu ngọt xa xôi mời về
Thương nhau tựa gốc bồ đề
Tình như ngọn gió tỉ tê ầm ào
Tình em gửi trọn phương nào
Mùng 3 khắc khoải gõ vào tim tôi
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:10/2/2016(mùng ba tết bính thân)
Mùng hai
MÙNG HAI
Mùng hai nắng đẹp tỏa muôn nơi
Cảnh tết đào mai thắm rộ trời
Dân vẫn đi chùa tung tiền bạc
Cây còn quyện đất nẩy mầm tươi
Nào giò thịt bánh bừng tay cởi
Lạc đỗ măng nem nở miệng cười
Áo mới em khoe chen chật lối
Mùng hai vời vợi nắng chiều rơi
Thơ : Dương Văn Cường
Uông bí: 9/2/2016(mùng hai tết bính thân)
Mùng hai nắng đẹp tỏa muôn nơi
Cảnh tết đào mai thắm rộ trời
Dân vẫn đi chùa tung tiền bạc
Cây còn quyện đất nẩy mầm tươi
Nào giò thịt bánh bừng tay cởi
Lạc đỗ măng nem nở miệng cười
Áo mới em khoe chen chật lối
Mùng hai vời vợi nắng chiều rơi
Thơ : Dương Văn Cường
Uông bí: 9/2/2016(mùng hai tết bính thân)
Mùng một
MÙNG MỘT
Mùng một ra cửa ngắm mây
Trông trời nam bắc đông tây mà thèm
Trong nhà hoa quả giò nem
Ngoài đường chỉ có một em thẫn thờ
Muốn mời em một câu thơ
Sớm mai mùng một ta giờ sợ rông
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí 8/2/2016
Mùng một ra cửa ngắm mây
Trông trời nam bắc đông tây mà thèm
Trong nhà hoa quả giò nem
Ngoài đường chỉ có một em thẫn thờ
Muốn mời em một câu thơ
Sớm mai mùng một ta giờ sợ rông
Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí 8/2/2016
Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016
CUỐI CÙNG
CUỐI CÙNG
Em ơi tờ lịch cuối cùng
Một năm khép lại lùng tùng qua đi
Dẫu rằng tiếng bấc tiếng chì
Thì hoa vẫn nở mỗi khi xuân về
Biết rằng hè đậy đông che
Thì cơn gió buốt vẫn kề đêm đêm
Hạt xuân rắc bụi trước thềm
Một cơn gió thoảng nỗi niềm ưu tư
Tự tình tình tự xuân thu
Nhị kỳ đỏng đảnh lời ru cháy lòng
Vẫn còn là tiết mùa đông
Vẫn còn rét vẫn mưa giông vẫn còn
Xuân về từ cội từ nguồn
Giao thừa con khỉ sắp dồn sang canh
Ơ kìa em,ơ kìa anh
Bốn bể sóng bốn bể tình đầy vơi
Tay nâng chén rượu chuốc đời
Nàng xuân ơi cạn chén cười cùng ta
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí :26/1/2016
Em ơi tờ lịch cuối cùng
Một năm khép lại lùng tùng qua đi
Dẫu rằng tiếng bấc tiếng chì
Thì hoa vẫn nở mỗi khi xuân về
Biết rằng hè đậy đông che
Thì cơn gió buốt vẫn kề đêm đêm
Hạt xuân rắc bụi trước thềm
Một cơn gió thoảng nỗi niềm ưu tư
Tự tình tình tự xuân thu
Nhị kỳ đỏng đảnh lời ru cháy lòng
Vẫn còn là tiết mùa đông
Vẫn còn rét vẫn mưa giông vẫn còn
Xuân về từ cội từ nguồn
Giao thừa con khỉ sắp dồn sang canh
Ơ kìa em,ơ kìa anh
Bốn bể sóng bốn bể tình đầy vơi
Tay nâng chén rượu chuốc đời
Nàng xuân ơi cạn chén cười cùng ta
Thơ:Dương Văn Cường
Uông bí :26/1/2016
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)