Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016

Hôm nay ngồi đọc lại bài thơ này của Phạm Trung Dũng trong không gian là một chiều thu với những chiếc lá đang đổi màu trên những cành cây, tôi mới cảm nhận được tất cả những cái hay, cái độc đáo trong tứ thơ, trong từng lời, từng chữ của bài thơ Lá Còn Xao Xác.

Có nhiều cmt cho rằng khổ thơ cuối trong bài là khổ thơ hay nhất, chứa nhiều cảm xúc nhất. Riêng với tôi, cả ba khổ thơ đều làm tôi thấy lòng mình mềm lại khi đọc chúng. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần vẫn thấy không biết làm sao để có thể nói lên những rung động của mình qua những vần thơ hay đến thế. Hai câu: Có con cá nhỏ ngoi mặt nước/ Ngơ ngác nhìn trời ngơ ngác say. Tác giả đã thật tài tình khi dùng hình ảnh con cá ngơ ngác nhìn trời và ngơ ngác say. Tôi liên tưởng đến lời bài hát Huế Xưa của Châu Kỳ mà tôi rất thích: " Buổi trưa em che nón lá, cá sông Hương liếc nhìn ngẩn ngơ, lũ chim quyên ngất ngây từ xa..." Nhạc sĩ Châu Kỳ dùng từ ngẩn ngơ đã quá hay và nhà thơ Trung Dũng lại dùng từ ngơ ngác quả là quá tuyệt vời .

Qua khổ thơ thứ hai, lại là hình ảnh "Cây bàng thắp lửa trên vòm lá/ Mãi uống nắng vàng mặt đỏ gay. Lá bàng chuyển sang đỏ vào mùa thu hay vì trăng thu mười sáu đã nhuộm đỏ lá? Hiểu thế nào cũng được vì tác giả đã dùng quá nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hoá được chắt lọc rất tỉ mỉ công phu. Nào là nắng vờn mây, nào là cá ngơ ngác nhìn trời, ngơ ngác say, nào là cau nhớ thương ai, cây bàng thắp lửa, cây bàng uống nắng vàng...Lẽ nào tôi cứ phải nói đi nói lại tôi thích bài thơ này lắm vì nó quá tuyệt cú mèo? Nhưng thật sự là như thế.

Khổ thơ cuối rõ ràng là gây nhiều ấn tượng cho nhiều bạn đọc với hai câu cuối. Nhưng theo tôi, không những tác giả đã rất nghiêm khắc trong cách gieo vần mà còn dùng hình ảnh hoa cỏ may sắc nhọn, nhức nhối với ý nghĩa biểu tượng cho một niềm đau của một tình yêu xa cách.
Nghe thật buồn như một lời than thở: Em đã xa anh từ Thu ấy/ Lá còn xao xác tới Thu nay. Hy vọng  nhân vật EM trong bài thơ này xao lòng khi đọc 2 câu thơ này. Nghe da diết quá!
LÁ CÒN XAO XÁC

 Mướp đã vàng hoa, bưởi chín cây
Trời xanh, hồ lặng, nắng vờn mây
Có con cá nhỏ ngoi mặt nước
Ngơ ngác nhìn trời ngơ ngác say.

Cau nhớ thương ai hương cau bay
Trăng Thu mười sáu sắc Thu đầy
Cây bàng thắp lửa trên vòm lá
Mải uống nắng vàng mặt đỏ gay.

Gom cả mùa Thu trong lòng tay
Nỗi nhớ se dày hoa cỏ may
Em đã xa anh từ Thu ấy
Lá còn xao xác tới Thu nay. . .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét