Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

TẶNG CÔ BÁN QUÁN

Hôm nay vào quán em ngồi
Gió se lạnh buốt cả đôi vai gầy
Đồng tiền lẻ cũng đắng cay
Chìm trong bể khổ tháng ngày long đong
Đời em lên thác xuống ghềnh
Đôi vai gánh nặng bồng bềnh chồng con
Nhà xiêu ở tận sườn non
Nắng mưa giông bão xoay tròn cực thân
Em tôi vẫn phải tảo tần
Nết na hiền thục mười phân vẹn mười
Ngẫm xem cũng một phận người
Em tôi nặng nợ một đời chuân chuyên
Câu thơ tôi thả trăm miền
Mong em nhặt được bình yên quán nghèo.

Dương Văn Cường
Uông bí:30/10/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét