Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

Dễ thương

DỄ THƯƠNG
Em mãi hồn nhiên mãi dễ thương
Mãi như hoa nắng nở khiêm nhường
Bàn tay nhè nhẹ hôn lên tóc
Gió vuốt bềnh bồng gieo chút hương
Đường mơ dõi bóng dáng em đi
Để lại sau lưng kỉ niệm gì
Vài câu chuyện cũ chừng hư ảo
Một thoáng mơ thầm trên nét mi
Thoáng chút hương bay tỏa ngọt ngào
Em về trong thoáng nắng xôn xao
Dừng chân nghe tiếng tình thơ gọi
Áo trắng nhòa trong gió dạt dào
Người về trong nắng nắng lên cao
Ngõ vắng đường thưa gió lao xao
Dường như đóa hồng thơm má thắm
Ướt một nụ hôn quá ngọt ngào…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét