ĐƯỜNG LÀNG QUÊ
Làng quê cái thuở mẹ tôi
Đường làng là vậy trời ơi hỡi trời
Đường làng chị dắt đi chơi
Dung dăng, dung dẻ cõi trời chao nghiêng.
Đường làng hằn dấu chân quen
Mới nhìn qua đã biết thêm tính người
Đường làng đom đóm ma trơi
Chập chờn nỗi sợ để người đụng nhau
Đường làng nhăn nhúm nỗi đau
Lá tre rụng, dép mo cau vẹt mòn
Đường làng vương rạ vãi rơm
Hạt thóc rớt cũng lên cơn nõn nà
Con trâu lạc biết về nhà,
Chó chạy loạn cũng tìm ra lối về
Bướm vàng bay rợp đường quê
Bê non nhảy cẫng,cành tre vít chiều.
Tay bà xách nước liêu xiêu
Tưới gốc mướp đắng, ớt tiêu cực lòng
Góp hoàng hôn gái xa chồng
Để rồi thắc thỏm, đứng trong hao gầy
Đường làng rê thóc lép bay
Lệch nghiêng dáng mẹ trời gầy lêu khêu
Đường làng ở tuổi đang yêu
Bông hoa giẻ cũng thả diều mùi hương
Chàng hoàng tử , cô lọ lem
Phân trâu rãi ngỏ, cũng nên hẹn hò
Đường làng ai lấy, ai cho
Để ai lạc lối bây giờ hỡi ai
Ta như đứa trẻ lạc loài
Về làng bẩn thẩn nhớ ai hỡi đường
Đường làng biết mấy thân thương
Hình dung bóng mẹ vẫn thường đi qua
DVC
0943006408
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét