TRĂNG RẰM
là em trong vắt một thời
Chân trần bắt bướm tặng tôi bên rào
Mực mồng tơi tím khát khao
Trăng non thưở ấy siết bao chòng chành
Chuyện của em chuyện của anh
Ép vào hoa bưởi hoa chanh vậy mà
Vậy mà em vậy mà ta
Nào ai đã dám nói ra nửa lời
Lặng thầm tình cứ chơi vơi
Trăng non thưở ấy lả lơi trăng rằm
Thơ:DƯƠNG VĂN CƯỜNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét