Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

Ế CHỒNG

Ế CHỒNG
Sao trời cứ rét mãi thôi
Áo người có ấm để tôi yên lòng
Thân tôi ba bốn long đong
phải chăng tại nỗi má hồng chênh vênh
Nổi trôi khắp chốn lênh đênh



Đi tìm chút ấm gập ghềnh mình tôi
Tôi ngồi đếm hạt mưa rơi
Từng giọt lạnh từng giọt tơi tả lòng
Người ơi đừng để ế chồng
Dẫu đói khát vẫn được mong bên người
thơ:Dương Văn Cường
uông bí14/1/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét