Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

NHÀ QUÊ
Tương cà mắm mặn chút thôi
Mà sao ngấm mặn đời tôi thế này
Biết rằng muối mặn gừng cay
Bâng khuâng một đám mây bay cuối chiều

Ngọt thơm sao đắng vải thiều
Được mùa vẫn đói bao nhiêu nỗi niềm
Sân gôn sải rộng đồng chiêm
Khói mờ che phủ trăng liềm trời quê
Cong mình bão lụt con đê
Có còn giữ được lối về cò ơi
Bờ xôi ruộng mật đâu rồi
Bao giờ mỏi cánh như hồi đón mưa
Vẫn cà muối vẫn rau dưa
Vẫn câu chở nặng đò đưa tình đời
Nhà quê khổ lắm ai ơi
Đất quê nứt nẻ mong trời ban mưa

Thơ: Dương Văn Cường
Uông bí:25/5/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét