EM GÁI QUẤT LÂM
Rất cần một chút bình yên
Ở trong đáy mắt dịu hiền của em
Rất cần một khoảng êm đềm
Gió sương trĩu lại cong mềm vành môi
Rất cần một chút yêu đời
Để em sống tiếp mà vơi u buồn
Rất cần một chút niềm thương
Để em vá víu chiếc xuồng tâm linh
Rồi mai qua một mái đình
Tìm trong đó một bóng hình từ tâm
Thơ: DƯƠNG VĂN CƯỜNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét