Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014



Hai ta cứ nằm úp thià mà nghe
Hoa đaị sân đền hùng rụng đấy
Một thời vua sai tán cọ xoè
Phe phẩy quạt vòm trời dâng ráng cháy
Bừng tỉnh dậy lòng bao áy láy
Em có giận không em thân yêu
Cái hôn mơ chắc anh nhớ em nhiều


Thơ:DƯƠNG VĂN CƯỜNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét